Câu chuyện kể về một cô gái tên là Trinh, sinh ra tại một huyện nhỏ, nơi cánh đồng và sông lưu khơi sông mát khí hậu ấm áp. Trinh là con gái duy nhất của bố mẹ, họ rất yêu thương cô và hết sức mong muốn cô có một tương lai tốt.
Trinh lớn lên với một trí tuệ khôn ngoan và sức khỏe tốt. Bố mẹ cô rất hạnh phúc với cô, và họ hy vọng rằng cô sẽ là một phụ nữ giỏi, có thể khẳng định được cho gia đình một tương lai tốt.
Tuy nhiên, khi Trinh mười bảy tuổi, bất ngờ mẹ cô bệnh tật nặng và cố gắng khó khăn để sống sót cho Trinh. Bố mẹ cô cố gắng tất cả để cứu mẹ cô, nhưng cuối cùng mẹ cô vẫn không thể chống lại sức mạnh của bệnh tật và đất nước mất.
Trinh rất buồn sầu khi mất mẹ, nhưng bố cô cố gắng để quên đi nỗi đau cho Trinh. Bố cô hướng dẫn Trinh học tập và trau dồi cô với những kỹ năng sống động, để cô có thể tự lập cho mình một tương lai tốt.
Trinh rất cố gắng và có tiến bộ đáng kể. Một ngày, Trinh được gửi đến một trường đại học ở phía nam của Việt Nam, tại Nam Cát Quả. Đây là một trường đại học nổi tiếng với nền tảng giáo dục văn hoá sâu sắc và các chương trình kỹ thuật tiên phong.
Trinh rất hạnh phúc khi được đến Nam Cát Quả. Một năm sau khi đến trường, Trinh gặp một bạn học là Huy. Huy là người con trai của một gia đình nông dân, ông bà Huy rất hào hứng với Huy và hy vọng rằng Huy sẽ là người giúp đỡ gia đình họ.
Huy và Trinh bắt đầu là bạn bè thân thiết. Huy thích Trinh vì cô có tính cách dịu dàng, sành tính và có trí tuệ cao. Trinh cũng thích Huy vì anh ta có sức mạnh thể chất, lịch sự và có thể hướng dẫn cô với những kiến thức về nông thôn.
Một ngày, Huy đề nghị cho Trinh dùng xe máy của mình để đi du lịch khắp Nam Cát Quả. Trinh rất vui khi được đề nghị và hai bạn bè bắt đầu khám phá những nơi đẹp nhất quê hương của Huy.
Họ đi du lịch qua những con rừng tươi tốt, những con sông nhỏ lưu khơi sông mát, những ngôi làng tráng lệ của nông dân. Họ thưởng thức những món ăn ngon của nông thôn, nghe những câu chuyện cổ tích của ông bà Huy. Mỗi lần họ đi du lịch, hai bạn bè càng càng thân thiết hơn.
Một ngày, họ đi du lịch đến một khu rừng hoang sơ, nơi có những con rừng già cỗi, những cây hoa tươi tốt và những con sông nhỏ lưu khơi sông mát. Họ ngồi dưới một cái cây lớn, thưởng thức những món ăn ngon của nông thôn, nghe những câu chuyện cổ tích của ông bà Huy. Một lát sau, Huy dậy ra khỏi dãy ghế, nói với Trinh: "Trinh ạ, em có muốn xem xét một cái đồ quý bạn không?"
Trinh quay sang Huy với một nụ cười hào hứng: "Đồ quý nào ạ? Chắc không phải là bánh mi không?"
Huy cười ẩn nhiên: "Không phải bánh mi ạ. Đồ quý này em chắc chưa từng thấy trước đây."
Huy rời khỏi dãy ghế, đi vào rừng hoang sơ. Một lát sau, anh ta trở lại với một cái hộp nhỏ bằng gỗ. Anh ta mở hộp ra, Trinh thấy một chiếc áo dài phong cách cổ Việt Nam, với những khoan thêu tinh tế, màu sắc xanh lá cây tươi tốt. Trinh nhìn chiếc áo dài với mắt nhìn mê hoặc: "Huy ạ, chiếc áo dài này đẹp quá! Chắc là đồ quý của ông bà Huy không?"