Trong một cuộc sống hối hảo, đầy những giây phút đầy đủ, chúng ta dễ dàng dễ thương có thể dễ dàng bỏ qua những khoảng trống rỗng của thời gian. Những giây phút bình thường, không đáng kể, có thể dễ dàng bị lãng phí, nhưng nếu chúng ta nhìn lại, sẽ thấy rằng chính những giây phút này đã hình thành khối lớn của bối cảnh cuộc sống của chúng ta.
Bây giờ, hai giờ bên cạnh tôi, tôi có thể dành cho mình một chút thời gian để suy nghĩ về những điều quan trọng. Đó là hai giờ không có hạn cấp, không có sách hướng dẫn, không có kế hoạch sắp xếp. Đơn giản là hai giờ để tôi suy nghĩ, để tôi khám phá, để tôi hạnh phúc.
Tôi ngồi trên ghế sofá, ánh sáng từ màn hình laptop của tôi chiếu xuống trán tôi. Mắt nhìn ra ngoài cửa sổ mở ra, nhìn vào không gian mờ đục của buổi tối. Không có tiếng ồn ào của đô thị, không có sóng ồn ào của xe hơi. Tất cả chỉ là yên tĩnh và im lặng.
Tôi mở ra một cuốn sách cổ cũ, một cuốn sách về tâm lý và tâm trạng. Trong đó, có một câu nói rất thú vị: "Mỗi giây phút là một quả hạt sắt, suýt suýt chạy qua nhau, hình thành một con đường dài." Tôi nghĩ về những quả hạt sắt này, và những giây phút bên cạnh tôi. Chúng ta dễ dàng dễ thương có thể bỏ qua chúng, nhưng chúng là những quả hạt sắt tạo nên cuộc sống của chúng ta.
Tôi dành hai giờ cho mình để suy nghĩ về những điều quan trọng. Tôi nghĩ về những người thân yêu của tôi, về những bối cảnh quanh tôi. Tôi suy nghĩ về những điều tôi đã làm, những điều tôi sẽ làm. Tôi suy nghĩ về những điều tôi đã mất và những điều tôi sẽ mất nữa. Tôi suy nghĩ về tương lai, và tôi suy nghĩ về quá khứ.
Tôi nhớ lại những bước đi trên con đường của mình. Tôi nhớ lại những bước đi khó khăn, những bước đi mệt mỏi. Tôi nhớ lại những bước đi đầy khó khăn, nhưng cũng đầy ước vọng. Tôi nhớ lại những bước đi khiến tôi cảm thấy mạnh mẽ và tự tin. Tôi nhớ lại những bước đi khiến tôi thấy mình là một người có thể làm được điều gì đó.
Tôi nhớ lại những bước đi với bạn bè của tôi. Tôi nhớ lại những bữa ăn cười vui với họ, những lúc chia buồn với họ. Tôi nhớ lại những bước đi với người thân yêu của tôi. Tôi nhớ lại những lúc an ủi với họ, những lúc chia sẻ với họ. Tôi nhớ lại những bước đi với bản thân tôi. Tôi nhớ lại những lúc hiểu biết và yêu thương bản thân mình.
Tôi suy nghĩ về tương lai. Tôi biết rằng tương lai là một mảnh đất chưa được khai thác, chưa được khám phá. Tôi biết rằng tương lai là một con đường chưa được bước xuống, chưa được khám phá. Nhưng tôi cũng biết rằng tương lai là một con đường đầy ước vọng và hy vọng. Tôi biết rằng tương lai là một con đường đầy khó khăn và chất vấn, nhưng tôi sẽ bước tiến với lòng tin và quyết tâm.
Tôi suy nghĩ về quá khứ. Tôi biết rằng quá khứ là một con đường đã được bước xuống, đã được khám phá. Tôi biết rằng quá khứ là một con đường đầy sầu khổ và nỗi buồn. Nhưng tôi cũng biết rằng quá khứ là một con đường đầy học hỏi và sức mạnh. Tôi biết rằng quá khứ là một con đường đã cho tôi biết rõ ràng hơn về bản thân mình, về thế giới xung quanh mình.
Bây giờ hai giờ bên cạnh tôi, tôi dành cho mình hai giờ để suy nghĩ, để khám phá, để hạnh phúc. Tôi biết rằng hai giờ này là quả hạt sắt suýt suýt chạy qua nhau, hình thành một con đường dài cho cuộc sống của tôi. Tôi sẽ sử dụng hai giờ này để nâng cao bản thân mình, để khám phá thế giới xung quanh mình, để hạnh phúc với cuộc sống của mình.
Tôi sẽ dành hai giờ cho mình để suy nghĩ về tương lai, về quá khứ. Tôi sẽ dành hai giờ cho mình để hiểu rõ hơn về bản thân mình, về thế giới xung quanh mình. Tôi sẽ dành hai giờ cho mình để trải nghiệm sức mạnh của tâm trí và thể chất của mình. Tôi sẽ dành hai giờ cho mình để hạnh phúc với cuố