NĂM HÀ NỘI VỚI & Quat;
Ở Việt Nam, chúng ta có thể nói chuyện với nhau như thế nào, và chúng ta có thể nói chuyện với nhau được không? Không, không, không. Xin lỗi, tôi không biết anh có thể làm gì với xe của anh không? Không, không, không.
Ý tôi là, chúng ta có thể nói chuyện với nhau được không? À, không, không. Nếu cậu muốn nói chuyện với cậu ấy, cậu biết không, cậu ấy biết cậu ấy đã làm gì với cậu ấy rồi, cậu biết đấy, cậu ấy không thể làm thế với mình như vậy được nữa, nhưng cậu ấy không biết cậu ấy làm thế nào với cậu ấy, nhưng cậu không biết.
Ý anh là sao?
Ý tôi là, ông ấy là người duy nhất có thể nói chuyện với ông ấy, và ông ấy đã nói với tôi rằng ông ấy là một trong những người đầu tiên của chúng tôi, và ông ấy là một trong những người đầu tiên của chúng tôi, và ông ấy là một trong những người đầu tiên của chúng tôi, và ông ấy là một trong những người đầu tiên của chúng tôi, và ông ấy là một trong những người đầu tiên của chúng tôi, và ông ấy là một trong những người đầu tiên của chúng tôi. Anh biết không, anh biết đấy, anh có thể làm được điều đó, anh biết đấy, tôi không biết gì cả.
Xin lỗi, tôi không biết anh đang làm gì ở đây. Tôi không biết anh có thể làm gì với tôi không? Tôi không biết anh đang làm gì ở đây, nhưng tôi không biết anh có thể làm gì với anh ta không? Không, không, không. Ủy viên Đảng Cộng hòa đánh giá: "Chúng ta có thể giải quyết vấn đề này bằng cách nào đó, và sau đó, chúng ta có thể thấy được sự khác biệt giữa các thành viên của đảng Cộng hòa và các ứng cử viên của đảng Cộng hòa, và chúng ta có thể làm được điều này, và chúng ta có thể làm được điều đó, và chúng ta có thể giải quyết vấn đề này bằng cách cho phép các ứng cử viên của đảng Cộng hòa được biết đến như là một thành viên của đảng Cộng hòa và các thành viên trong đảng Cộng hòa, và các thành viên của đảng Cộng hòa có thể sử dụng phương pháp này để giải quyết vấn đề này, và chúng ta có thể làm được gì?