Tối nay, trời ưu đen và tối lặng, như một sân chơi bí ẩn chờ đợi những cuộc cờ bạc không khai. Đêm này, không chỉ là một lúc giữa đêm bình thường, mà là một cơ hội đau khổ, một đánh cược cuối cù. Mỗi người trong phòng ngủ đều cầm một tấm sân, mỗi tấm sân là một nỗi khổ, một ước muốn, một cuộc đua với thời gian và bản thân.
Trong hồ sơ của tôi, cứu thấp là một câu lạc bộ đánh bài gần gũi với những người bạn thân. Chúng tôi thường gặp nhau vào những tối ấm áp, khi tâm trí dễ bị nhấn chìm. Tối nay, cứu thấp cầm thẻ tay, hơi thở nhỏ nhẹ, mắt nhìn xuống bàn, không dám nhìn vào mắt người bạn. Tôi biết, mỗi thẻ đều là một cố gắng, mỗi cử động là một đánh cược.
"Đêm nay, ta sẽ thắng," tôi nói với chính mình, giọng hơi trem. Đây không phải là lời khen ngợi cho bản thân, mà là lời cầu nguyện cho những ước mong hấp hối của tất cả chúng tôi. Tối nay, cứu thấp và tôi đặt ra một cố gắng lớn: chống lại nỗi đau mãnh liệt của mất bàn quay.
Một năm trước, tôi mất bà. Một trận bệnh không thể tránh khỏi đã cướp đi nụ cười ấm áp của cô ấy. Tối nay, tôi muốn chiến thắng nỗi đau của mất bà. Tôi muốn chứng minh cho mình rằng tôi có thể vượt qua nỗi đau, có thể sống tiếp với những kỷ niệm sâu sắc.
Bàn quay là nơi mà tôi gặp bà nhiều nhất. Mỗi bàn quay là một kỷ niệm, mỗi bàn quay là một lời hứa của bà với tôi. Tối nay, tôi muốn chứng minh cho bà rằng tôi sẽ sống tốt, sẽ khôi dậy từ nỗi đau.
Tôi cầm thẻ tay, hơi thở nhẹ nhỏ. "Đêm nay, ta sẽ thắng," tôi nhủ lại với chính mình. Tôi biết rằng đây không phải là một trận bạc bình thường, mà là một cuộc đua với bản thân, với nỗi đau mãnh liệt của mất bà.
Bạn của tôi cầm thẻ tay khác bên tôi. Mắt cô ấy nhìn vào tôi với ánh sắc an ủi. "Cứu thấp, anh sẽ thắng," cô ấy nói suông suông. Tôi biết rằng cô ấy hiểu nỗi đau của tôi, hiểu nỗi đau của mất bà. Tôi cũng biết rằng cô ấy hi vọng rằng tôi sẽ chiến thắng nỗi đau, sẽ có thể tiếp tục sống với ánh sáng trong mắt.
Tối nay, chúng tôi chơi bài với tâm trạng hồi hộp. Mỗi thẻ đều là một cố gắng, mỗi cử động đều là một đánh cược. Tôi cố gắng để không để ý đến nỗi đau bên trong, cố gắng để không để ý đến những kỷ niệm sâu sắc. Tôi cố gắng để chỉ tập trung vào bài tay của tôi, vào những thẻ đang trên bàn.
Cuối cùng, tôi thắng cuộc. Tôi không thể hiểu tại sao tôi lại thắng, nhưng tôi biết rằng đây là một dấu hiệu tích cực cho bản thân. Tôi chiến thắng nỗi đau của mất bà, tôi chiến thắng nỗi đau của cuộc sống khó khăn. Tôi chiến thắng để có thể tiếp tục sống với ánh sáng trong mắt.
Tối nay, tôi hiểu rõ hơn bao giờ hết rằng cuộc sống không phải là một trận bạc bình thường. Mỗi trận bạc là một cố gắng, mỗi trận bạc là một cơ hội để chứng minh cho bản thân rằng chúng ta có thể vượt qua nỗi đau, có thể tiếp tục sống với ánh sáng trong mắt. Tối nay, tôi hiểu rõ hơn bao giờ hết rằng cuộc sống là một cuộ